Nguyễn Tâm

Đời Ca Sĩ



Nơi màn nhung mua tiếng cười thiên hạ
Đã bao mùa xuân hạ đến thu đông
Gửi tình riêng ray rức đêm màu hồng
Thầm trao trọn thân tằm vươn tơ óng

Đời trắng đen bấp bênh như ngọn sóng
Sau ánh đèn khản giọng bán lời ca
Nhưng mấy khi được người thương thật thà
Lời cay độc chẳng tiếc chi phỉ báng

Kiếp cầm ca tương lai nào tươi sáng
Có chăng là tản mạn chỉ mình ên
Tựa bèo trôi trên mặt nước lềnh bềnh
Son phấn nhạt phận làm dâu trăm họ

Gánh trần lao mai rày đây mốt nọ
Mảnh cơ hàn ở trọ với thời gian
Quyện hồn đơn thổn thức mấy cung đàn
Nghe mặn đắng khoé mi nhòa lệ đổ

Trót đeo mang chữ nghề theo nghiệp tổ
Dẫu đoạn trường lắm khổ cánh phù dung
Thay xiêm y đêm lắng xuống não nùng
Buồn danh vọng thoáng mơ màng hư ảo !





09 - 03 -2014

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 15 tháng 2 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Đời Ca Sĩ"